Nguyễn Khánh Hân

Giọt ngốc là ai giữa mênh mông
Yêu đời, khờ khạo và ảo mộng
Kiêu hãnh lấp lánh ánh mặt trời
Hay lặng lẽ nằm buồn đáy biển
Cõi lòng ôi bất tận những ngổn ngang
Những âu lo, hạnh phúc và những điều lố bịch……..
Mắt buồn những ánh nhìn xa xăm
Là thiên tài, hay kẻ vĩ cuồng tự mãn?
Không cần thế đâu, tất cả vô cùng đơn giản
Chỉ vì giọt là ngốc mà thôi
Giọt rồi có hoá kiếp
Xin hãy vô tư, chân thành và can đảm
Cuộc sống rồi sẽ qua đi không thể nào níu giữ
Hãy là chính em, và sống đủ, sống trọn vẹn
Hãy khát khao điều giản dị biết cười

Và tất cả mãi mãi lãng quên.